Phần lớn ai đọc bài viết này của Minh cũng đều đang làm Mẹ đúng không? Hôm nay Minh sẽ tâm sự với các chị vài dòng về Mẹ.
Nghĩ về mẹ
Hôm nay Minh có 1 cái cảm giác lạ lắm. Hôm qua về thăm Mẹ 1 ngày, rồi Mẹ lại đi cùng Minh lên thành phố 3 ngày. Chưa bao giờ Minh thôi biết ơn cái nghề mà Minh đang làm, rất nhiều thứ cho Minh học, điều mà Minh thầm biết ơn nhất đó là Minh có cơ hội được nói chuyện, tâm sự với rất nhiều chị lớn tuổi hơn mình, thậm chí Minh còn nhỏ tuổi hơn cả cháu của họ nữa, và Minh học được cách thấu hiểu tâm can của Mẹ mình.
Các chị có thấy khi mình càng lớn Mẹ mình lại càng hiền không? Người lớn tuổi người ta nói một câu đúng lắm “càng già càng giống trẻ con”. Minh nhìn lại Mẹ mình thấy đúng ghê. Nhưng khác ở chỗ khi còn là trẻ con mình thích gì, muốn gì là phải đòi cho bằng được và đạt được mục đích thì thôi, còn Mẹ rất thích cái đó, rất muốn có được nó nhưng không đòi, không đòi đâu, thậm chí là không nói luôn, Mẹ ngại lắm và Mẹ chờ một sự để ý từ con. Vậy nếu bạn không có được sự “thấu hiểu” sẽ chẳng bao giờ bạn biết được Mẹ bạn đang muốn gì. Vì biết con bận nên Mẹ rất sợ làm phiền con, rất sợ con tốn tiền và sợ nhiều thứ ảnh hưởng đến con lắm... nên Mẹ thôi...
Thật sự thấu hiểu bố mẹ
Lúc mới ra trường, mỗi lần về nhà căng thẳng lắm, Mẹ cứ hỏi con xin được việc chưa? lương được bao nhiêu 1 tháng, thực sự Minh muốn khùng luôn, nhưng giờ hiểu rồi, nói thật để mà quy đổi ra tiền thì cái công lao, tình yêu, sự lo lắng và tiền nuôi mình lớn cho dù Minh giàu cỡ nào cũng chẳng bao giờ trả hết cho Bố Mẹ được vì nó nhiều quá, Mẹ hỏi như vậy vì Mẹ mong mình có nhiều tiền, cuộc sống mình thoải mái , không khổ như Bố Mẹ chứ chẳng phải mong mình có nhiều tiền để cho Mẹ đâu, Mẹ không cần Mẹ chỉ cần mình đủ đầy, mình hạnh phúc vì mình giống như cái tay cái chân của Mẹ vậy mình đau Mẹ biết liền (không cần nói, không cần điện thoại) Mẹ cảm nhận được bằng cái giác quan của Mẹ, thương con như thế là cùng.
Còn nhiều lắm, Minh sẽ kể dần, có thể ngôn từ của Minh không hay bằng nhà văn, nhà thơ vì Minh viết bằng cảm xúc của chính mình và đúng hoàn cảnh, qua câu chuyện của Minh thực sự cái mà Minh muốn truyền tải nhất đó là “sự thấu hiểu” đối với Bố Mẹ họ cần nhất cái đó từ mình.
Cầu chúc cho tất cả những ai đọc được bài viết này của Minh đều thấy yêu Mẹ mình hơn một chút (nếu đã yêu rồi thì yêu hơn một chút nữa nha).